Sự đời ngẫm cũng oái oăm
Gian tham nhân nghĩa do tâm định hằng
Cõi sống cốt ở thiện căn
Khai tâm mở trí trăm năm vẹn tròn
Ác giả ác báo thường tồn
Suy đi xét lại đâu chừa một ai
Trông theo thế sự khôn lời
Phát tâm tri túc sống đời an nhiên
Gian manh trộm cướp bon chen
Hổ thẹn xa tránh việc hiền thế gian
Tự cao tự đại nghênh ngang
Xem mình như thể yếu nhân trên đời
Một khi nắm được quyền rồi
Phản trắc ngạo mạn coi trời bằng vung
Ra tay diệt cả người ân
Coi thường đạo lý bất phân lẽ trời
Đối lập bắt bớ tù thôi
Chém cha cái thói đua đòi quyền uy
Thiên tử ta lên trị vì
Muôn dân thiên hạ phục quỳ dưới chân
Thiện ác ắt có lằn ranh
Phân chia rõ rệt rành rành chẳng sai
Thất phu tàn độc nhất thời
Hiền nhân quân tử vạn đời tỏa hương
Trăm năm trong cõi vô thường
Trần ai phiền lụy trăm đường chẳng tu
Thế gian lắm kẻ ác ngu
Cuối cùng huyệt mộ thiên thu bẽ bàng
Sâu dài rộng chỉ mấy gang
Tấm thân tứ đại điêu tàn xót xa
Tiền tài vật chất bóng ma
Trả lại nhân thế mong qua nhẹ nhàng!
DUY VĂN