Lâu quá không làm thơ tình bỗng dưng hôm nay nhớ về kỹ niệm liền khai bút thành thơ xin gởi tặng các bằng hữu thân quí xa gần
Linh Vũ
Trong màu phai có nắng chiều qua nhẹ
Bước em đi có gió gọi mây về
Nghe lá hát ru em vào giấc mộng
Ta tình yêu rộn rã bước đam mê
Bên em ta thấy muôn vì sao sáng
Có lung linh huyền dịu ánh trăng vàng
Có em cười như bình minh rạng rỡ
Ta đắm say theo từng bước lang thang
Dù thời gian trôi mau không quay lại
Tình trong ta như nước chảy sông dài
Lời thề ước dẩu một mai xưa cũ
Tình yêu em ngàn sóng gió không phai
Em ánh nắng là tinh cầu bất biến
Vẻ đẹp tinh khôi nhan sắc thiêng liêng
Nếu có ngày trời lên cơn bão tố
Ta vẫn yêu xô đẩy mọi oan khiên
Tình yêu chúng ta như sương buổi sáng
Nhẹ nhàng mềm mại đong đầy ấm áp
Như trời đầy sao lấp lánh mỗi đêm
Ta mãi bên nhau chuyện trò tương lai
Trong vòng tay mềm mại của riêng em
Nỗi buồn tan biến còn lại êm đềm
Cuộc đời đôi ta bước qua bóng tối
Hạnh phúc tìm về nguồn sáng đêm đêm
Nụ cười em là ánh dương mỗi sớm
Khiến anh dại khờ ngẩn ngơ say đắm
Ánh mắt em như biển cả mênh mông
Hòa quyện cùng gió thổi bay muộn phiền
Dẫu biết rằng cuộc đời bao sóng gió
Ta vững tin bên nhau qua khó khăn
Tay trong tay ta đi hết đọan đường
Bên nhau trọn kiếp dưới trời bình yên
Tình yêu chúng ta như cánh chim trời
Bay cao bay xa không gian vô tận
Trong tim này em là người hạnh phúc
Bên em anh thấy ý nghĩa cuộc đời
Ta reo vui em loài hoa thần bí
Dáng ngọc ngà quấn quit kẻ tình si
Nếu một mai em trở thành huyền thoại
Ta biến thành sỏi đá đấp mộ chi