KIẾP NGƯỜI

0

KIẾP NGƯỜI

Có những điều không thay đổi của kiếp người
Khi tóc xanh rồi cũng bạc, tiếng cười cũng hóa lặng thinh.
Những con đường thân quen hóa thành xa lạ
Kỷ niệm thân yêu thành bóng mờ ký ức
Nhưng có một vài điều âm ỉ chảy trong tim
Mong được ai đó lắng nghe ta trọn vẹn
Những khát khao mấy kẻ hiểu được mình !

*
Một ánh mắt trìu mến luôn chứa đầy ngăn xét đoán
Một tình yêu đến đâu cần nói một lời
Dẫu cuộc đời bao dâu bể đổi thay
Nhưng tình yêu đừng bao giờ thay đổi
Dẫu tháng năm có phai màu tóc rối
Dẫu trăng xưa không soi lại lối đi về
Dẫu nhân gian đổi thay muôn ngàn lối
Ta còn đây treo lơ lững một câu thề

*
Ta vẫn đi giữa dòng đời lặng lẽ
Ngồi lặng yên nghe gió kể chiều nghiêng  
Ta chỉ cần người đủ thương đủ hiểu
Đời sẽ vui trong năm tháng ngày buồn
Đời có thể lấy đi bao điều tốt đẹp
Mặc dù thế nhưng ta vẫn hiểu
Người đến rồi đi như gió thoảng chỗ hư vô
Có một điều ta vẫn hiểu    
Ý nghĩ con người đổi thay như màu lá
Như ngọn đèn trước gió đến lúc phải lụn tan
*

Dẫu biết rằng
Ước mơ nào rồi cũng mờ phai
Vạn cổ nhân sinh một chữ nghĩa tình
Bao thăng trầm dâu bể vẫn một mình 
Trăm lời tri kỷ cũng chỉ là lời nói
Một tiếng tri âm chẳng cần lời
Cát bụi cuộc đời che mờ bao tình nghĩa
Dù thủy chung cũng đến lúc hững hờ
Có ai hiểu được đời người thiên vạn kỷ
Ai chân tình ai xảo quyệt chốn thị phi
Đời người là một chuyến tàu ngắn hạn
Chở buồn vui sầu khổ đổ cuối sông

 *
Đời người đừng mong đến chỗ trăm năm
Chỉ cần hiểu được thăng trầm bể dâu
Đừng cần kiếp trước kiếp sau
Chỉ cần hiểu được lòng nhau bây giờ
Đời người là một giấc mơ
Thoáng qua chớp mắt chẳng chờ đợi ai
Danh hư mộng ảo tiền tài
Làm sao gom đủ xây đài mộ chi (chí)

* *
Thăng trầm dâu bể sắc son
Nghiêng vai bóng xế mất còn trên tay

LV/Tuệ Quảng

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here