Bờ giác

0

Vuốt mặt soi gương dưới nắng chiều
Dấu tay chai sạm vết rong rêu
Chuyện xưa ai biết đường thiên mệnh
Một chỗ nhân gian lắm trớ trêu

Có pháp mới thông hiểu vạn năng
Trường tu khổ học sớm ăn năng
Khổ đau quanh quẩn muôn ngàn kiếp
Danh lợi giàu sang tạo nghiệp căn

Giác ngộ chày kình tâm sám hối
Trần gian quán trọ áng mây trôi
Quay về chuông mõ hồn thanh tịnh
Ngã chấp rời xa nghiệp vọng hồi

Dù đến hay đi chớ bận lòng
Ngồi thiền bờ giác một dòng sông
Phục ma Quán chiếu quên căn nghiệp
Nâng cốc trà thơm ngát cõi lòng

Linh Vũ

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here