Thắm thoát thu nay đã đến rồi
Ngậm ngùi tôi ngắm lá vàng rơi
Nhớ mùa thu trước bên song cửa
Nhìn lá phong rơi nhớ một người
Chiếc lá thu nay rụng cuối đồi
Chiều vàng ôm ấp mối tình tôi
Lá rơi từng chiếc trên đồi vắng
Cảnh cũ người xưa đã mất rồi
Chiếc lá thu đang lạc giữa giòng
Về đâu hỡi chiếc lá thu phong
Gió thu man mác hồn thu nhớ
Những mối sầu rơi tận đáy lòng
Ngắm lá thu xưa bỗng nghẹn lời
Đời buồn chi lắm cố nhân ơi!
Dấu yêu một thuở dường như đã
Gửi gió phiêu du một góc trời
Thu Phương