Hoàng hôn tiếp nối rạng đông
Trên sông đèn thắp còn chong mối sầu
Buồn trông giăng lưới buông câu
Cá đâu đớp động chân Cầu Sắt xưa
Ôm cần ngồi suốt canh khuya
Trăng mờ tiếng hạc như chia nỗi lòng
Hơi sương chợt tỉnh giấc nồng
Hồi chuông Chùa Tổ vọng hồn cô miên
Tâm tư chưa bén mùi thiền
Buông cần ngồi đợi lương duyên bến nào
Phan Đông Thức