HÃY TĨNH CƠN MÊ!

0

letamanh

Ta hận lòng vì cuộc cờ dang dỡ
Thua trí đối phương con pháo xuyên trùng!
Đem con xe hay con mã cản ngăn,
Nhưng cơ hội lại không còn kịp cứu!
Đành thất thủ cắn răng ngã ngựa
Cả giang san giờ chìm đắm vũng lầy.
Kẻ cướp và bà già chia nhau tung hứng
Cả giang sơn đem bán hết từ đây…!
xXx
Bốn mươi mấy năm thấm lệ
Đất nước ông cha teo tóp đầu nguồn
Hoàng Trường Sa bao phủ màng sương
Bao phố Việt sắp thành tô giới Chệt!
Cá chết, biển chết rồi mọi người sẽ chết
Ngập nỗi đau chồng chất dọc Trường Sơn
Già trẻ gái trai uất nghẹn căm hờn
Trước họng súng cường quyền… làm sao đứng dậy?
Rượu chè hút xách tuổi trẻ quên – chẳng còn thấy,
Đất nước – tương lai… nào còn sức vùng lên!
Mẹ Việt Nam ơi! dòng lệ nhõ không tên
Gọi con cháu hãy tỉnh cơn say ma túy!
Hãy đứng dậy ngước nhìn hoa thế kỷ
Đạp nát quân thù – Cờ phất trống reo.
Tỉnh lại đi hãy vứt xích phá nghèo
Trời dất Việt đang trong tay tuổi trẻ!

Letamanh

PHÀM PHU!
Ta một cỏi cô đơn
Uất hận lẫn căm hờn
Nhìn về quê hương mẹ
Bất lực trước tang thương!
Đường xưa lối củ một thời
Phong ba bảo tố tơi bời quê hương
Cường quyền một lũ gian cường
Nước nhà cầm bán – bán lương tâm người
Dân chín mươi chín triệu dư
Lầm than dưới ách ngục tù Cọng Nô
Phá nát tan tấm dư đồ
Ông cha công khó bồi tô giũa mài
Việt Nam – Biển Đảo tương lai
Mất tên – mất đất chẳng ai ngậm ngùi?
Cháu con học nói tiếng Người
Quốc gia mất bóng dáng đời Việt Nam!
X
Ta ngồi khóc – phận chẳng cam
Sức hèn tóc bạc chỉ là phàm phu!
Letamanh

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here