MỎI MÒN!

0

Em đứng đợi
mùa xuân
Mây êm ả
Chim thôi bay sao tĩnh lặng đồi hoang
Hồn lang thang em ngắm cánh hoa tàn
Chờ đợi mỏi mòn hồn hoang bỗng lạnh!

Anh sẽ đến
Em yên tâm đứng đợi
Cố nén lòng
tim thổn thức chờ nhau
Thời gian trôi từng chiếc lá thay màu
Tay lạnh giá em ôm đời mộng mị!

Bỗng hờn dỗi
mắt mơ màng
chiêm nghiệm
Bóng dáng đơn côi ru giấc trời yêu
Nẽo xa xăm anh có biết nỗi niềm
Kẻ chờ đợi thời gian như ngừng thở!

Có cánh chim
lẻ loi bay
lạc bạn
Cất tiếng kêu thảng thốt giọng u trầm
Anh yêu ơi! có biết hay vô tâm
Con tim em đang âm thầm vô vọng!

Dòng sông xưa
đò cắm sào
chờ khách
Nước vô tình mang con sóng lăn tăn
Bờ hoang vu em đứng đợi từng năm
“Người chẳng tắm hai lần cùng dòng nước”

Em tự nhủ
tha thứ anh
bội ước!
Thời gian không chờ tuổi ngọc dần phai
Em nhìn gương phát hiện bến tương lai
Bóng tà xế sẽ then cài mái tóc!

Giật mình
thời vụt qua
đời con gái
Bóng ma đời như đùa giỡn cô liêu
Lời hẹn thề hứa kết cả trời yêu
Bao mòn mỏi thấm dần trên môi úa!

letamanh

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here