Ngồi thiền –  Không tâm

0

Xin gửi đến quý độc giả hai bài thơ trong tháng

Ngồi thiền

Đêm đến tràn đầy những ánh sao
Bao la vũ trụ gió lao xao
Trăng đi soi bóng con đường cũ
Hồn lạc vườn hoang lạ lối vào

Duyên kiếp trùng trùng nợ trả vay
Người đi kẻ ở thoáng mây bay
Xuân tươi hạ đến thu vàng lá
Đông lạnh mưa giăng tuyết phủ đầy

Ngày tháng trôi qua tựa giấc mơ
Cuộc đời không phải một bài thơ
Quên đi phiền muộn thân an lạc
Thiền định tự tâm thấy bến bờ

Thế giới bao người học vị tha
Phần đời là đoạn cuối chia xa
Thường hằng địa giới đều vô thỉ
Pháp diệt duyên sinh quả tạo ra

Tập thở hành thiền niệm Phật Đà
Thế trần hạt bụi chính là ta
Duyên tan rồi hợp như mây gió
Chuyện mất hay còn một sát na

Thọ pháp quán thân giữ tánh không
Chân như tâm sáng sống thong dong
Tư duy ngã mạn mầm đau khổ
Hít thở bước vào cõi trống không
Linh Vũ

 Không tâm

Thả thuyền lơ lửng trên sông
Gió theo cánh gió mênh mông đất trời
Vi vu lau sậy tình tôi
Mây che mờ ảo mắt môi trăng gầy
Buông chèo nước gợn tình mây
Hồn tôi rơi xuống ngập đầy hoàng hôn
Bốn bề tiếng sóng biển cồn
Đẩy tôi đến bến vô hồn vô tâm
Linh Vũ

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here