Nợ Duyên

0

Mẹ sanh em ra để ta sám hối
Như đất nhớ trời nhật nguyệt mồ côi
Cây lá nhìn ta hình hài sỏi đá
Tình nghĩa chưa tròn tóc bạc như vôi

Em ở bên kia đường xưa quen lối
Anh ở bên này mây vẫn còn trôi
Vạt nắng thôi nôi gói đời nhau lại
Chia chút hẹn hò ngọt đắng trên môi

Em đừng sợ bình minh không tới nữa
Nắng sẽ thì thầm kể chuyện năm xưa
Em đừng kéo mặt trời anh mới mọc
Tình chưa về mẹ dặn lúc trời mưa

Em với ta vạn đời không chọn lựa
Kỳ diệu vô thường ngưng tụ đong đưa
Ta gặp em một nơi chưa hề đến
Chỗ bắt đầu vùng tối một đêm mưa

Em bên kia cội nguồn xanh của lá
Nhuộm chân trời như biển rộng bao la
Hoang vắng gọi ta nụ hoa mới nở
Nhịp phách thăng trầm vó ngựa gần xa

Ta đợi em bước về làm hôn lễ
Huyết nhục trói đời thành kiếp phu thê
Chuyện hôm nay ngày mai ai nói tới
Di tích buồn lời cỏ úa chân quê

Mẹ sanh em ra ta làm sương khói
Đã nhập vào nhau kết thành một cõi
Khơi động tình yêu đất trời rất mới
Như núi cùng sông tay nắm không rời

Ta gặp lại em trùng trùng duyên khởi
Chỗ mẹ chưa về nơi hẹn cùng cha
Em có biết luân hồi muôn triệu ngã
Thiên thu rồi một chỗ vẫn còn xa
Linh Vũ

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here