Thân gởi các Văn, Thi, Họa, Nhạc Sĩ bốn phương

0

Xin giới thiệu trang mạng “Góc Trời Viễn Xứ” đến với các thân hữu văn nghệ sĩ bốn phương. Đây là khu vườn văn học nghệ thuật để chúng ta có cơ hội gặp nhau và trao đổi những sản phẩm tinh thần trong tháng ngày lưu vong nơi xứ người. Một bài thơ, một bài văn, tùy bút, biên khảo, một ca khúc hay một tác phẩm của quý vị. Chúng tôi sẽ lần lượt giới thiệu những sáng tác đó đến với mọi người yêu chuộng Văn Học Nghệ Thuật xa gần trên trang mạng “góc Trời Viễn Xứ”.

Để chúng ta cùng thưởng thức và trao đổi với nhau trên con đường Nghệ Thuật. Chúng tôi ước mong mọi người hưởng ứng. Một sáng tác hay, dỡ không cần phải quá quan trọng để đặt nó vào trong luận lý hay phê bình. Đây là những sản phẩm thuộc tinh thần, cho nên có sự khác biệt về suy nghĩ, ý tưởng, lý luận, lập trường… Nhất là cảm nhận khác nhau từ sự rung động của trái tim từng người. Sự thưởng thức một tác phẩm văn chương, nghệ thuật không hạn chế cho bất kỳ ai. Vườn hoa “Góc Trời Viễn Xứ” sẽ có trăm hoa đua nở, có bốn mùa trời đất. Chúng ta hãy góp một bàn tay để trồng những đóa hoa kỳ hương dị thảo để cùng nhau thưởng thức, để quên đi những tháng ngày lo toan đời thường. Hãy cùng với chúng tôi chia sẻ những kỷ niệm vui buồn, những ước mơ, hoài niệm và tình yêu thương trong cuộc đời ngắn ngủi hôm nay. Trang mạng “Góc Trời Viễn Xứ” sẽ chào đón mọi người với niềm vui chữ nghĩa, với thổn thức của trái tim, với nụ cười bao dung của tình người.

Chúng ta không cần tìm một chỗ đứng cho tác phẩm, hay vị trí được quan tâm. Cái hay, cái đẹp tự nó tỏa sáng, chúng ta không cần phải áp đặt những đứa con tinh thần với bất kỳ lý do gì. Sáng tạo trong văn học nghệ thuật mới là điều đáng nói. Chính độc giả và khán thính giả tạo nên tác phẩm… Chúng ta nên chia sẻ và nối kết tình người trong nghệ thuật mới là trong sáng và cao đẹp. Theo nhà văn người Anh W. Somerset Maugham quan niệm rằng người đọc sẽ làm chủ tác phẩm của mình, chứ không phải người viết, dù là quan niệm thế nào đi nữa, thì người viết muốn đem tất cả tâm tâm huyết của mình để cống hiến cho đời, để chia sẻ với người. Đây là chất bổ dưỡng tinh thần cần thiết trong cuộc sống. Chúng ta cứ viết, cứ sáng tạo để mọi người thưởng thức. Đừng lo lắng sáng tác là điều vô ích mất thời gian. Chính J.P. Sartre cho rằng một người viết chỉ trở thành một nhà văn khi có người đọc… “Góc Trời Viễn Xứ” có chúng ta đọc, có bằng hữu đọc đó là niềm hạnh phúc rồi. Hãy viết, hãy cống hiến những tâm tư, những hương hoa từ tim óc chúng ta cho người, cho đời.

Chúng ta hãy cùng nhau bước đến vòm trời nghệ thuật để rời xa những vụn vặt của đời thường, để bỏ lại phía sau những âu lo, toan tính. Chúng tôi mong tất cả văn nghệ sĩ và bằng hữu xa gần góp một chiếc lá, một cánh hoa nhỏ cho khu vườn văn học nghệ thuật “Góc Trời Viễn Xứ”. Để làm nên bốn mùa trời đất, để chúng ta cùng hít thở bầu không khí trong lành không ô nhiểm của thế gian, để những đóa hoa đua nở trong tim mỗi người trong tháng ngày vô thường cơm áo. Con người sẽ chết đi nhưng tác phẩm sẽ ở mãi trong lòng moị người.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here