THƯƠNG  NGƯỜI GÁNH CỦI ĐƯỜNG XA

0

Rừng chiều nhạt nắng bóng dáng ai
Thấp thoáng bên nương cuối thôn đoài
Mà nắng chiều kia dần dần tắt
Em về hay ở lại cùng ai?

Tôi kẻ chăn trâu cạnh làng Tiên
Thấy em bóng nhỏ dáng ngoan hiền
Củi nặng trĩu đầy đôi quang gánh
Đường xa có mỏi gót chân tiên?

Tôi muốn giúp em một thôi đường
Nhìn em gánh nặng thấy sao thương
Mồ hôi đẫm ướt đôi vai áo
E ấp nắng chiều mãi vấn vương

Nhà em ở tận mãi thôn xa
Văn Định, Hà Thanh hay Phước Đa
Có đàn em nhỏ đùa bên ngõ
Và dáng thân yêu của mẹ già?

Thương em thương cả cuộc đời em
Mấy độ xuân xanh thoáng qua rèm
Củi gánh đường xa còn bao nữa
Vai gầy vóc hạc khổ thân em

Tôi bỏ đàn trâu gánh giúp em
Đường về thôn Phước lúa reo êm
Củi nặng trên vai sao mà nhẹ
Vì có bên em đôi gót mềm
Phan Đông  Thức

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here