TỈNH THỨC
Một đêm buồn da diết
Với bao tiếng thở dài
Bỗng dưng lòng tỉnh thức
Đường trần nhiều bi ai
Cố nuốt giọt lệ buồn
Hướng lòng về với Phật
Chắp tay cầu thiện niệm
Ta thấy đuốc Từ Bi
Biển khổ thì vô biên
Trần gian lắm ưu phiền
Khổ đau hay hạnh phúc
Từ nhân quả mà nên
Giữ chân tâm thanh tịnh
Cho lòng được an vui
Tham sân si tận diệt
Đừng cố nắm sự đời
Được gì chẳng nên vui
Chớ buồn khi đã mất
Giữ tâm đừng giao động
Vô thường lẽ chính thôi
Chữ tình là khổ nghiệp
Tạo bao kiếp trầm luân
Tu là về cõi phúc
Sao lòng còn bâng khuâng
Đời người như gió thoảng
Mà biển trần bao la
Kiếp phù sinh ngắn ngủi
Ôi! Cuộc đời xót xa…
Đứng dưới chân Phật Đài
Nhìn tàng khói trầm hương
Ta thấy lòng thanh thản
Xin giủ sạch trần duyên
Thu Phương