Xin em đừng hỏi

0

Linh Vũ

Có gì đâu mà em hỏi
Cuộc đời sinh tử một cõi từ trời
Như con sóng của biển khơi
Âm thầm đến rồi xa rời bờ cát
Nhân duyên cũng là ảo giác
Thương tiếc làm gì phó thác tại thiên
Bốn mùa trời đất tự nhiên
Cái tâm ta động truân chuyên hết đời
Thôi thì em! Vốn tại trời
Xem như cơn gió trùng khơi bóng thuyền
Yêu thương đau khổ hóa duyên
Tìm nhau một chỗ vi huyền ung dung

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here