VUI ĐẦU NĂM

0

VUI ĐẦU NĂM

Góp nhặt vài chuyện vui trong năm, mong cả năm cười vui. 

Nguồn gốc người Nhật
Một nhà nhân chủng học Nhật Bản đi tìm nguồn gốc ngời Nhật .
Ông đã chu du khắp thế giới mà không hề tìm ra dấu vết . 
Nơi cuối cùng ông đến là Việt Nam . 
Một bữa kia ông đi xe lửa từ Sàigòn ra Huế ; 
Khi vừa ra khỏi nhà ga thì ông nghe thấy 
hai người địa phương đang nói chuyện với nhau :
–  ” Mi đi ga ni ? “
–  ” Ừ , tau đi ga ni . Mi đi ga mô ? “
–  ” Ga tê ! Tau đi ga tê … “
–  ” Ga tê ga chi ? “
–  ” Ga Lăng Cô tề ! “
–  ” Rằng đông như ri ? “
–  ” Ri mà đông chi … ! “
–  ” Mi ra ga mô ? “
–  ” Ra ga Nam Ô ! “
–  ” Khi mô mi đi ? “
–  ” Chừ chi khi mô … “
–  ” Mi lo ra đi ! ”
–  ” Ừ , tau đi nghe mi … ”
Nghe xong , ông Nhật mừng quá , thốt lên : 

–  ” Tạ ơn Trời , tôi đã tìm ra nguồn gốc tổ tiên của tôi rồi :
Người Huế chính là tổ tiên của người Nhật Bản ! ” 

 Khen Lảnh Đạo

Một phóng viên ngoại quốc đến thăm thành phố HCM, hỏi một đồng nghiệp người VN:
– Anh nghĩ thế nào về đồng chí Tổng bí thư của anh?
Ký giả VC ngó trước ngó sau, kéo xệch nhà báo ngoại quốc vào nhà tắm, đóng cửa lại cẩn thận, rồi mới thì thầm vào tai:
– Thú thật với bạn, tôi rất có cảm tình với đồng chí bí thư.
– Thế tại sao anh phải nói một cách lén lút như vậỵ Tôi tưởng chỉ nói xấu lảnh đạo mới phải kín đáo chứ?
– Tại anh không biết đấỵ. Ở nước tôi, nếu nói xấu lảnh đạo thì bị bỏ tù, nếu khen ra mặt thì bị người chung quanh đánh …

CỦA QUÝ.
Một phụ nữ đi máy bay có một viên kim cương mà không biết làm cách nào qua được hải quan. Thấy một linh mục đang đi ngang, bà bèn nhờ cha đem qua hải quan dùm.

Đến chỗ khai báo, nhân viên hải quan hỏi: – Cha có gì khai báo không?
Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không quên lời Chúa răn nên cha nói: – Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quý giá, còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà quí bà đều thích.
Nghe vậy, nhân viên hải quan cười nói: – Cha vui tính quá! Mời Cha qua.

CON VẸT
Có một cô gái nuôi được một con vẹt rất khôn, biết nói đủ chuyện. Một hôm thấy con vẹt dơ dáy wá cô gái bèn mang nó vào nhà tắm và tắm cho nó. Sau khi tắm cho con vẹt thì quần áo bị ướt nên cô gái cởi quần áo tắm luôn.

Trong lúc đứng rũ lông cho khô con vẹt cứ đứng nghiêng ngó rồi lải nhải: – Thấy hết rồi nha, thấy hết rồi nha!. Cô gái bực quá bèn xách con vẹt ra vặt hết lông trên đầu nó cho chừa cái tội nói bậy.
Mấy hôm sau, có một nhà sư đến nhà của cô gái nọ thăm. Con vẹt nghiêng ngó nhìn cái đầu của vị sư một hồi rồi rụt rè hỏi: Bộ cũng thấy hết rồi hả???

CON CHIM CỦA CHA .
Cha xứ của một xóm đạo nhỏ có nuôi một con chim rất khôn. Cha rất quý con chim này.

Một hôm, con chim của cha bị mất, cha nghĩ rằng xứ đạo mình nhỏ, chắc ai cũng biết là mình có con chim. Nghĩ vậy nên trong bài giảng trước nhà thờ hôm đó, cha xứ hỏi : “Ai ở trong nhà thờ này có con chim thì đứng dậy ?”, tức thì tất cả đàn ông trong nhà thờ đứng dậy.
Cha biết mình đã lầm nên chữa lại : “Ai ở trong nhà thờ này từng thấy con chim thì đứng dậy ?”, tức thì tất cả đàn bà trong nhà thờ đứng dậy.
Cha biết mình lại lầm nên chữa lại tiếp : “Ai ở trong nhà thờ này đã thấy con chim của cha thì đứng dậy ?”, tức thì tất cả các sơ trong nhà thờ đều đứng dậy.

LỖI TẠI BÀ
Một cặp vợ chồng già trên 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, vi họ ăn uống theo chế độ và tập thể dục thường xuyên. Không may hai cụ qua đời do một tai nạn xe buýt. Họ lên thiên đàng và được Thánh Pierre đón tiếp nồng hậu.

Thánh Pierre đua hai người đi tham quan nhà bếp, hồ bơi, phòng tắm hơi, sân chơi tennis …
Lóa mắt vì sự sang trọng của ngôi nhà, cụ ông hỏi Thánh Pierre : – Chúng tôi có phải trả tiền các dịch vụ không ? – Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà. – Thánh Pierre trả lời..
Ðến giờ ăn, Thánh Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đinh. Cụ ông hỏi: – Tất cả các món ăn này đều miễn phí ? – Tất nhiên. Thánh Pierre trả lời. – Chúng tôi có thể ăn tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đuờng, cholesterol à ? – Không, tôi đã bảo là cụ đang ở trên thiên đàng. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị béo phì, đái đuờng hay nhồi máu cơ tim …
Bỗng nhiên mặt cụ ông trở nên đỏ gay, và quay sang bà vợ quát thật to : – Tất cả do lỗi của bà. Nếu bà không ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm.

ĐÚNG THẾ.
Một người Pháp, một người Mỹ và một người VN tranh luận xem Adam và Eva là nguời nước nào .

Nguời Pháp : – “Trần truồng và trụy lạc ngay truớc mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”.
Nguời Mỹ : – ” Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu nổi sự cấm đoán đó thì chỉ có thể là dân Mỹ “.
Nguời VN lúc ấy mới lên tiếng : – ” Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên thiên đuờng thì chỉ là dân VN !!! “.

CỨU CỨU .
Trong 1 cuộc thi nhịn đói gồm 3 nước Anh, Nhật và Việt Nam . Mỗi nguời bị nhốt trong 1 cái hộp sắt và có gắn chuông, hễ ai không chịu nổi thì giật dây chuông “reng … reng” sẽ được ra ngoài, ai chịu đựng lâu nhất sẽ thắng. Thí sinh người Anh chịu được 3 ngày thì “reng … reng” . Thí sinh người Nhật chịu được 5 ngày phải bò ra . Qua tới ngày thứ 7 thấy thí sinh Việt Nam vẫn im hơi lặng tiếng,…… Ban giám khảo quyết định cho VN thắng. Nhưng khi mở hộp thì thấy thí sinh VN nằm chết từ lúc nào rồi, trên vách còn ghi những dòng chữ bằng máu: ” Ð.m. thằng nào cắt chuông tao”.

BÍ QUYẾT TUYỂN DỤNG!
Bữa ấy, sếp Tổng gọi tôi về trụ sở Tập đoàn phối hợp với bên phòng Nhân sự phỏng vấn tuyển thêm người cho chi nhánh mới.
Vào phòng, tôi bê theo cái hộp tuyển dụng “gia bảo”, lặng lẽ để ở cái bàn xa tít góc nhà. Trong hộp là mấy chục cái bật lửa các loại, nhưng chỉ 1 cái là còn gaz, còn đâu là hết sạch.
Cả buổi tuyển dụng tôi mặc cho em Trưởng phòng Nhân sự hỏi, chỉ ngồi ngáp ngắn ngáp dài.
Thi thoảng làm như lơ đãng, bảo ứng viên:
– Em chạy ra cái hộp sắt vàng vàng ở góc kia lấy giúp anh cái bật lửa.
Hết buổi tuyển dụng, tôi leo tuốt lên tầng trên cùng vào gặp sếp Tổng.
Sếp ném chồng Hồ sơ có đính nhận xét của phòng Nhân sự ra bàn, hỏi tôi:
– Kết quả thế nào ?
Tôi nhấc từng bộ lên, cung kính trả lời:
– Báo cáo anh, thằng A này em sai nó đi lấy cái bật lửa. Nó chạy vội ra góc phòng, sục tay vào hộp, không thèm nhìn bốc bừa 1 cái hết gaz mang ra đưa em. Thằng này tay nhanh hơn não, thích hợp làm bên Giao hàng, chỉ đâu đánh đấy không càu nhàu.
– Thằng B này thì tỉ mẩn nâng lên đặt xuống chọn cái mạ vàng lóng lánh đẹp nhất mang về. Cũng hết sạch gaz. Thằng này thích hợp làm bên Lễ tân, phụ trách cắm hoa rót nước và tiếp khách, hào nhoáng giả dối, chuyên đãi bôi không cần thực chất.
– Thằng C này thì cẩn thận bật thử từng cái, lựa đúng cái duy nhất còn gaz mang ra. Thằng này xứng đáng làm Giám đốc chi nhánh anh ạ.
Sếp gật gật đầu, đoạn hỏi:
– Ô, thế còn thằng D này, sao chú lại để riêng bộ Hồ sơ của nó ra thế ?
– Dạ, tại em nghĩ nó xứng đáng làm Chủ tịch Hội đồng quản trị của Tập đoàn.
– Á, tài thế cơ à ? Thế nó lấy cái bật lửa nào ?
– DẠ, NÓ BƯNG CẢ HỘP RA CHO EM CHỌN.
– !!! ???
St

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here