Bài Phù Sa

0

Tôi thấy em trong gió chiều phiêu bạt,
Rưng rưng giọt lệ mắt đẫm môi sầu,
Nhiều mùa đông qua lạnh lẽo hai vai,
Đèn đường soi vàng vọt bước chân đi
Lệ nào đắng cay cho em tủi hờn
Ngày nào xa xôi đau thương đoạ đầy
Ngậm ngùi quê hương, chiều mưa tan tác
Đêm cô đơn nghe mãi sóng gọi hồn
Tôi muốn đưa , đưa em về phố biển,
Trời bình nguyên rực rỡ hoa vàng.
Con đường quê đong đưa hàng so đũa,
Cỏ non mềm mơn trớn bước chân quen.
Dòng sông biếc trôi xuôi về bến làng,
Má em hồng cho ngọt nét xuân sang,
Hương trà xanh nồng nàn đôi môi ấm,
Tình lớn thêm trên thanh bình quê mẹ.
Khi em về bàn chân run gót nhỏ,
Khi em về trời toả ngát bao la,
Khi em về bàn tay ôm lúa mới,
Bài phù sa khơi động trái tim mù .
Cao Hoàng

Trên Lối Về

Nhà tôi nghiêng dốc núi đồi
Hàng cây phong trầm lắng đã bao năm
Thấp thoáng hồn thu còn nuối tiếc
Sợi khói mây chiều cũng vấn vương
Người đi chiếc bóng phôi phai
Ngàn năm chưa mờ dấu chiêm bao
Áo trắng ngày xưa còn trong nắng
Chờ mãi ai về , gió xa xôi
Núi còn nghiêng vai đợi
Bao dung sông hồ chờ
Những con đường tinh khôi
Như tình tôi vẫn mới
Hãy nói cho tôi nghe
Em như miền quạnh hiu
Có bao giờ lãng quên
Đôi bờ vai ngây ngất
Em hãy đến cùng tôi
Cho tôi nghe tiếng gió…
Thổi qua khu rừng thơ
Mây ơi, mây phiêu du
Có dừng chân nơi quê nhà
Nghe trong mơ xa còn tiếng hát thanh xuân
Và dáng em và dấu yêu
Chạnh lòng ta nhớ nhung trên lối về

Cao Hoàng

Có Trăng Vẫn Đợi
Anh về đêm nay, núi xanh vẫn còn,
Có dòng sông êm chảy mãi về xuôi ?
Trăng chiều lung linh chiếu trên phố hẹn,
Trường xưa em về thấp thoáng hàng cây ?
Anh về đêm nay vui bên bếp hồng,
Người tình năm nao vẫn nối lời yêu ?
Dòng sông mơ nước khô trên nguồn,
Đàn chim di vẫn chưa bay về,
Là gì đâu phố khuya đêm hồng,
Vì ngày qua tháng năm sầu đau
Em vẫn còn vết thương sâu !
Trời còn giăng những cơn mưa buồn,
Người còn đem bước chân xa người,
Còn đâu mái tóc mây xuân thì,
Vài ngàn năm , tình ta theo gió…
Anh về đêm nay có trăng vẫn đợi,
Có thuyền bâng khuâng, có núi trầm ngâm,
Vẫn còn thấy em thướt tha phố nhỏ,
Đường quen đi về tiếng guốc nhẹ rơi ?
Đây dòng sông xưa có anh lỗi thề,
Bao giờ anh về nhóm lửa tin yêu ?

Cao Hoàng

Ta Về

Ta về cuối phố chân mây
Ta về trời nước bao quanh
Gọi mời những bước chân xa
Cô em lãng mạn vướng tình thiên thu
Ta về đồi vịnh mù khơi
Bên người cùng ánh chiều rơi
Nhạc buồn lắng xuống dòng thơ
Ngàn cây lá động bóng ngày khép mi
Ta về với lửa đêm thâu
Bên đời tình người qua mau
Ta về sầu hận không thôi
Cõi buồn biển động không nguôi
Nhưng thuyền viễn xứ đam mê
Đã về với gió sơn khê
Từng ngày dục giã hồn quê
Đường xưa lối cũ trăng về với ta
Ta về ngắt áng mây bay
Nghẹn ngào khói súng mi cay
Chạnh lòng sông núi còn đau
Lửa hồng soi bước ta về với ai

Cao Hoàng

Về Bên Nhau

Tôi sẽ về bên em,
Vườn niên thiếu, ngày thanh xuân,
Hạt mộng đã lên mầm,
Mắt chưa phai những màu xanh lá biếc,
Chân chưa quen trên từng nấc thang đời.
Tôi sẽ về bên em,
Xuân áo thắm, cành thiên hương,
Trên từng nhịp sóng ru đời
Sẽ quên đi những mùa chinh chiến cũ,
Mưa chưa bay trên dòng tóc người yêu.
Tôi sẽ về đây sân vắng trường xưa,
Bấy giờ chim hót mùa sang,
Mây hồng tô lên núi đồi mầu xanh bát ngát,
Tôi sẽ về đây bên những dòng sông,
Mơ màng con nước buồn vui,
Trong nắng êm đềm , muôn đời soi bóng tình tôi.
Có con sông lặng lẽ
Xanh bến xuân tuổi thơ
Trở về đây ước mơ bao ngày nhung nhớ
Ôi em yêu quanh quẽ
Trong lãng quên sầu thương
Về đền em giấc mơ bao ngày vắng xa

Cao Hoàng

 

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here