Một ngày
Linh Vũ
(Riêng tặng người bạn Ký giả Nguyễn Tấn Lai)
Mỗi ngày anh phải đối diện với một ngày
mà anh không biết nguồn gốc từ đâu.
Một ngày có quá khứ, hiện tại và tương lai,
như con nước trên dòng sông liên kết với biển cả mênh mông
như cuộc đời anh hôm nay liên kết bởi nơi vĩnh cữu và chỗ vô minh,
như giọt nước trên dòng sông chảy mãi vô cùng.
Ðiều này con người không hề biết được khi còn hít thở mỗi ngày.
Anh đã sống trong nghịch lý hôm nay
chứ không phải khi qua đời mới bắt đầu nhận diện.
Anh. Tôi phải sống trong nghèo đói của trái tim.
Sự trống rỗng. Hiện tại, quá khứ, tương lai
chẳng là thước đo thời gian
nếu mặt trời không hiện hữu, quả đất không quay.
Tôi phải đối diện với một ngày không biết nguồn gốc từ đâu.
Tay chạm chỗ gần nhau
Linh Vũ
Có một ngày em trở lại
mang tiếng guốc buồn gõ giữa phố xưa
môi của nắng mang gót hồng vốn lạ
mênh mang chiều anh...
Một nửa đời tôi
Linh Vũ
Còn một nửa đời giữ lại
Chẳng biết vui buồn oan trái nơi đâu
Như con trăng tìm bến đậu
Mênh mông buồn chỗ đợi nhau đã cũ
Em nơi đâu mấy mùa thu
Vàng theo cánh gió ngục tù lối xưa
Nửa của em...
Màu nắng thời gian
Linh Vũ
Em hãy gom nắng hè lên mái tóc
Viết tình sầu cột chặt thuở mình yêu
Anh sẽ uống từng giọt buồn em khóc
Cho mặn...
Chuyện mưa buồn
Linh Vũ
Nhớ xưa em che mưa bằng đọt chuối
Miệng mĩn cười khúc khích tuổi mười lăm
Hai năm sau em đẹp tựa trăng rằm
Anh đứng...