Linh Vũ
Anh gởi cho em con phố Ninh Hòa
để em thấy thời tuổi thơ sống lại
mái trường xưa. Con đường quê áo trắng
chiều nắng về chiếc nón che nghiêng
Anh gởi cho em sông Dinh cuối phố
có nước hai mùa trong đục tình quê
Có mẹ sớm trưa nứt phèn chân đất
có tiếng em cười trong gió xôn xao
Anh gởi cho em chợ chiều xóm Rượu
một rỗ ổi xoài, một xe bán kẹo,
một ly kem màu vài quả ô mai
để em nhớ thuở hít hà chua – ngọt
Anh gởi cho em ngày xưa sách vở
chút mực tím buồn, chiếc nón bài thơ
Một cánh phượng hồng cài trên mái tóc
để nhớ suốt đời thuở ấy ngu ngơ
Anh gởi cho em bài thơ dang dở
trên lá ‘thuộc bài’ héo úa tuổi thơ
dù đã cũ, mực nhòe tên khó đọc
Chỉ có em mới biết được kẻ anh mơ
Anh gởi cho em ngày vui tháng hạ
chỗ đất nhớ trời quay mặt chia xa
chỗ phấn bàn xưa có lần em khóc
giọt lệ rớt buồn, chỗ quá xót xa
Anh gởi cho em thời gian giữ lại
bốn mươi năm dài hồng hoang thơ dại
Bỏ phố, bỏ người, đời vẫn lang thang
nhớ chuyện liêu trai nhớ nàng N.T. Kh