Cõi viên dung
Tuệ Quảng
Ta ngồi hạnh lực tâm bờ tĩnh lặng
Nhìn thế gian bao thiên hạ nhọc nhằn
Như đàn ong bay tìm hoa hút mật
Tích trữ đêm ngày mờ bóng tuệ đăng
Đời vạn lối trăm đường do duyên khởi
Chuyện buồn vui Diệu hữu chơn không
Thiên hạ sự trầm luân đường mê hoặc
Đời phù du như chiếc lá trôi sông
Cửa thiền mở ta ngồi yên hít thở
Tâm lung linh đẹp tựa một bài thơ
Mặc thế sự bon chen đời cơm áo
Ta ung dung thiền đạo dụng căn cơ
Ta gom lại khổ đau và hạnh phúc
Đổ trên sông lục dục sống ung dung
Dẫu mai đây vô thường về gõ cửa
Ta mỉm cười vạn pháp cõi viên dung
Biển lòng
Tuệ Quảng
Tôi gom mảnh vỡ cuộc đời
Chôn trong tâm thức xa rời nhiễu nhương
Nhặc từng hạt bụi đau thương
Kết thành xâu chuổi trải đường bể dâu
Gói đời từng đoạn khổ đau
Vẽ tranh Thủy mạc xóa màu phù du
Căn cơ hờn giận oán thù
Đổ sông ngã chấp thiền tu chày kình
Đời người tham dục tử sinh
Đúng sai hưng thịnh gập ghình biển mê
Não phiền quanh quẩn đường về
Không thiền, không Phật nhiêu khê trần hồng
Chân như hóa hiện sắc không
Cõi về liễu đạt dung thông quên mình
Thọ trì Bát nhã tâm kinh
Thần thông diệu dụng an bình trí tâm