Minh Xuân 538
Sân ga mờ sương phủ
Hắt hiu bóng chiều tà
Nhìn chim bay về núi
Một mình ta với ta
Tháng năm dài nghiệt ngã
Tiếng buồn đêm chia xa
Giòng đời như vô tận
Thu đến lá vàng phai
Bơ vơ người cô phụ
Bên góc nắng chiều thu
Sân ga người đứng đợi
Một lần rồi thiên thu
Con tàu mang người đi
Nẽo đường xa vạn lý
Tiếng còi như giục giã
Giọt lệ buổi chia ly
Người đi còn đi mãi
Ga vắng chẳng còn ai
Con tàu không trở lại
Tình đời nghe nhạt phai