Cô đơn

0

Linh Vũ

1-
Tại sao tôi có mặt nơi đây?
Con người có phải là một sinh vật cao nhất trong vạn vật
nhưng khi tôi nhìn lại cũng chỉ là một loài cỏ dại
chúng ta có thể bước đi, ca hát, tươi cười ngày hôm nay
và ngày mai chỉ là một nấm đất dước gốc cây
cũng như ngôn ngữ loài người được viết bởi những bàn tay trên những trang giấy
khi con người mất đi bàn tay sẽ thối rữa, sẽ vứt bỏ, sẽ sống trong thinh lặng và mục nát với cỏ cây.
con người đã sống với niềm hãnh diện và kiến thức
đã làm chủ vạn vật với thời gian quá dài
nhưng họ cũng chỉ là một diễn viên trên sân khấu cuộc đời
2
Tôi đã giữ mùa xuân cuộc đời trên đôi tay
tôi chỉ nghĩ đó là một mùa xuân ấm áp
như một ly rượu thơm ngon, một tinh cầu tuyệt đẹp
với cả sức lao động, chạy vội vã theo thời gian và hành trình phiêu lưu gần hết cuộc đời
đó là những điều mà những người đi trước đã chỉ cho tôi phải làm trong cuộc sống
nhưng bây giờ thời gian không gian đã trở thành vô nghĩa, đột nhiên tôi phải đối diện với một nấm mộ
tôi nhìn lại quá khứ một cách lạnh lùng
3-
tất cả những buồn phiền và niềm vui như một dòng nước chảy
mọi vật sẽ biến mất vào một sa mạc cỗ xưa
với tất cả những nổ lực của tôi
với tất cả những gì tôi đã hoàn thành cho một cuộc sống bình thường
đã im lặng rớt giữa thinh không.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here