Khi anh già

0

Linh vũ

Khi chúng ta đã già, tóc bạc và giấc ngủ chập chờn bên bếp lửa
Ngồi đong đưa trên ghế anh hãy đọc lại bài thơ em viết
Đọc thật chậm nhớ lại ánh mắt đẹp long lanh ngày xưa
Dáng đi kiều diễm với chiếc áo dài thướt tha
Anh sẽ nhớ lại một thời tuổi trẻ
Nghe tiếng em cười với vòng tay ấm áp
Nhớ một thời mình yêu nhau
Một thuở trẻ trung đầy nhưa sống
Nhớ lời nói chân thành với hai tiếng “yêu anh”
Hai chúng ta cùng bước qua vùng hoang dã của trái tim
Chỉ có em, chỉ có anh và một chỗ rất chân thành
Với hai tâm hồn song hành bên cạnh
Có ánh sáng mặt trời xuyên suốt ánh mắt pha lê
*
Hôm nay anh già có thấy niềm đau trên từng nếp nhăn
Anh có thấy một quãng đời nơi đẹp nhất của trái tim
Nỗi đau nào còn hằn trên khuôn mặt
Với sự thật hôm nay không tồn tại
Và ánh sáng từng giọt rớt rơi
Anh có nghe chiếc ghế lắc lư với tiếng buồn kẽo kẹt
Một ánh lửa đêm tàn lụn
Anh hãy đọc lại bài thơ em viết
Từng lời buồn bã, cũ mòn của tình yêu cất giữ
Mặt trời hôm nay chiếu trên đỉnh núi cũng bước qua thật nhanh
Mang theo lời thì thầm “em yêu anh” trên chiếc lá vàng thu muộn
Hôm nay chúng ta đã già hoàng hôn theo mây khuất núi
Những vì sao giấu mặt trên cao
Và giấc mộng cũng lờ mờ tan theo bóng tối
Anh chỉ thấy em qua ánh lửa chập chùng
Bằng vết sẹo rỉ máu tuyệt đẹp của tình yêu
Và tiếng gọi côn trùng như bài tình ca muôn điệu
Anh si tình theo tiếng mưa trên mái ngói ngày xưa
Có tiếng nói “yêu anh” trong mùa hoa sứ nỡ
Một nhịp điệu mơ hồ miên viễn
Những lời thì thầm buồn bã của tình yêu đã qua
Em là con thiêu thân bay quanh ngọn lửa đam mê của anh

Anh sẽ đọc lại bài thơ em viết.
……

Tha thiết chi rồi cũng chia phôi
Hai nẻo giờ đây cách biệt rồi
U buồn ai biết lòng ai nhỉ
Yên lặng nhìn nhau chẳng một lời
…..

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here