Linh Vũ
Lá phong đỏ lối tiển người
Chân em gót nhẹ tháng mười vấn vương
Vàng xa bóng ngã cuối đường
Gió ru lời nhớ mắt thương áo màu
Người đi chẳng biết về đâu
Tóc bay mờ ảo tình đầu còn hương
Nhà em bóng núi mù sương
Thu về nắng gọi buồn thương đất trời
Người đi, cung bậc đầy vơi
Thơ ngây rẻ mộng chơi vơi bến chiều
Thu vàng nhớ gót tình yêu
Em mang duyên số trăm điều gởi anh
Buồn đêm lá xếp trên cành
Nhìn Em bến cũ nở đành phụ nhau
Cúi nhìn chiếc lá rơi mau
Phù sinh anh bỏ bên cầu trái ngang
Sau lưng sóng gợn tràng giang
Gió bay hương ấm gian nan nhớ đầy
Âu đành phận số trời mây
Chim bay bỏ núi gọi bầy miền xa
Anh về chuông mỏ trầm kha
Bên nhau gối mộng lối ta ngậm ngùi
Thu anh mắt đỏ sụt sùi
Dòng sông xưa mất buồn vui nắng chiều