Linh Vũ
Một chút tình trao ấm cõi lòng
Nghẹn ngào giữ lại buổi chờ mong
Ân tình lấp lánh như huyền ảo
Người đến rồi đi nát cõi lòng
Tạo hóa gây chi cuộc bể dâu
Đổi thay duyện phận mãi đeo sầu
Đất trời vạn biến tan rồi tụ
Như chiếc thuyển trôi bóng dưới cầu
Tôi biết khi yêu lắm khổ đau
Làm sao quên được mối tình đầu
Trăm thương ngàn nhớ nào ai biết
Hữu sắc vô duyên lắm dãi dầu
Có lúc nhìn em nhớ buổi đầu
Mùa thu bên ấy có thay màu ?
Con đường em chọn sai hay đúng
Rồi đến một ngày phải mất nhau
Nhớ cốc rượu đêm khúc phượng cầu
Cho nhau ân ái suốt đêm thâu
Tưởng là gối mộng duyên giao cảnh
Cho hết ngày sau tóc bạc màu
Tình đến rồi đi thế cũng đành
Cuối trời sương đặc bóng trăng thanh
Nợ duyên hết nghiệp tâm thanh tịnh
Em hãy an nhiên giấc mộng lành