“TIÊN bị đoạ THÀNH HEO!”

0

NĂM LỢN bịa CHUYỆN:

letamanh

Năm Ngọc Hoàng XI được chư tiên tổ chức tiệc mừng thọ 250.000 tuổi; đúng vào năm Kỷ Hợi dưới trần gian. Nếu tính theo lịch mặt trời thì rơi vào năm 2019. Với số tuổi của Ngọc Hoàng XI như thế thì cũng không sánh được với ông nội. Ngọc Hoàng IX đã sống và trị vì thượng giới 375.000 năm. 
Toàn thể thần tiên nhà trời, toàn thể các cung liên quan đến ngọc nữ đều tất bật phân công nhau vào vườn đào tiên, tìm kiếm những quả to và đang chín tới để đem về chưng trên bàn tiệc. Đào tiên cứ 100 năm thì mới cho những quả ngọt ngào đầy chất bổ. Những quả đào này chỉ dành dâng lên Ngọc Hoàng cùng thiên triều. Mỗi lần mở tiệc khoản đãi chư tiên, thiên cung phải huy động một Ban Tổ Chức rất ư là hùng hậu. Kỳ này Tháp Bảo Thiên Thiên Ứng Vương được phân công làm trưởng ban Tổ Chức. Ban Nghi Lễ trao quyền cho Thái Thượng Tiên Nương . Ban Ẩm Thực vào tay Lão Tiên Thiên Trư!
Các cung nữ và chư tiên đang thi nhau tìm hái những trái đào đặc biệt, thì nghe một giọng nói ồ ồ của thần tiên Trưởng Ban Ẩm Thực Thiên Trư, mặc áo bào đội mão cánh chuồn, bụng bự như trống chầu, vừa cầm một trái đào to đẹp, cạp một miếng to, không cần kiêng dè chư tiên chung quanh, vừa nhai vừa nói:
– Úi chu cha! ngọt quá! 
Vị thần tiên liếc quanh, cạp thêm một miếng nhai ngấu nghiến, nói tiếp:
-Ta nhớ gần một năm trước, ta giật trái đào tiên trong tay Thái Thượng Lão Quân, khi ấy lão đang hái đào ăn vụng; lảo vung cước đạp ta một cái thật mạnh rớt tuốt xuống trần. Ta đang lơ lửng rơi với vận tốc kinh khủng thì tất cả người của ta lọt vào cõi vô cùng đen tối. Ta nghẹt thở suýt chết….

Ta lang thang trong cánh đồng lúa, không có ai thấy ta. Họ lại hát: ” Nông dân ta hát ca reo vang lừng, ta đoàn kết chiến đấu tranh không ngừng, đòi giảm tô giảm tức cho toàn dân yêu nước phải đem địa chủ chặt lòi gân…” . Có giọng nữ hô to: ” Trí , Phú, Địa, Hào đào tận gốc..” Tiếng la đồng loạt: “Đào Tận Gốc!” ” Đả đảo Đế Quốc Mỹ – Liên Xô Trung Quốc muôn năm….!”
Cầm cây cào cỏ trên tay lòng buồn quá, ta đi bằng hai chân sau thật chậm; nghĩ thân phận mình hiện tại lúc đó mà rơi nước mắt. Lúc ấy cảm thấy mình khát nước, ta tìm đến cái ao giữa đồng. Nơi đây hình như người nông dân dùng lấy nước tưới hoa màu. Ta đến đứng trên bờ ao nhìn bóng mình dưới nước. Ôi! thật là kinh khủng, các ngươi biết lúc đó thế nào không?
Bầy tiên nữ nhao nhao như ong vỡ tổ, các tiên thi nhau nói dồn dập, tạo thành mớ tiếng ồn ào hỗn độn không thể nào nghe được. Thần Tiên Thiên Trư nạt:
– Im! Ồn quá bọn An Ninh Thiên Đình đến còng đầu hết bây giờ!
Tất cả mọi người có mặt nghe Thần Tiên Thiên Trư nạt lớn và doạ An Ninh đến giải tán thì sợ quá im bặt. Không khí căng thẳng đáng sợ, chư tiên người này nhìn kẻ kia không dám lên tiếng. Thần Tiên mỉm cười kể tiếp:
– Dưới làn nước trong veo, bóng dáng cái mỏ heo với hai tai to đùng không giống ai hiện ra. Ta không thể tin được đó là bóng của ta phản chiếu dưới nước. Ta bèn lè lưỡi hả họng to xem thử thì đúng ở dưới nước cũng làm y như ta làm. Hoảng quá ta thử sờ mặt, sờ tai thì cái bóng dưới nước lặp lại không sai… Nhìn thân thể trần truồng, cái đuôi dài phía sau ngúc ngắc, lòng ta tan nát muốn nhảy xuống nước tự tử!
Cả một loạt tiếng thét thất thanh của các nàng tiên yếu bóng vía. Lúc này nắng hơi gắt, bóng tàng cây đào tiên xiên về phía khác. Mải mê nghe chuyện, mọi người không để ý bóng mát tàng cây đã di chuyển.. Sau khi la thất thanh vì sợ thần tiên tự tử, mọi người mới nhớ ra và chạy gốc đến cây đại thọ ngàn năm cùng ngồi hóng chuyện kỳ tích. Lão thần tiên lấy bầu rượu, nghiêng uống một hơi, hai mắt hướng về đám mây đang trên bầu trời. Ngài đang thả hồn về những kỷ niệm đau thương:
– Các ngươi biết, một ngày trên cõi tiên bằng một năm dưới trần thế. Ta bị đọa xuống trần, sanh nhằm vào nhà họ heo tính được sáu ngày; nếu trên cõi tiên thì chưa đầy một khắc thời gian. Tính lúc chuyện xảy ra đến nay, trên cõi tiên chưa đầy một ngày, dưới trần thì đã gần 100 năm. Không biết tại sao chỉ có sáu ngày trần thế mà thân hình ta lớn mau như thổi, tuy ta chỉ uống nước để cầm hơi. Trên cõi tiên một ngày ăn ba bữa. Nếu tính lịch trần gian thì phải bốn tháng mới ăn một lần. Vì Ta là thần tiên bị sanh nhầm vào cõi tục nên chưa thấy đói!
Nhưng không hiểu tại sao thân hình của ta lớn lên như thổi, khiến cho ta không thể nào trốn lánh để khỏi bị người trần thế bắt được. Ngày thứ sáu, ta lang thang theo dòng suối uống nước và kiếm vài thức ăn thì bị loài người phát hiện. Một đám người đói khát rách rưới cầm gậy tre la ó tứ bề. Ta hoảng quá nhảy đại xuống nước bơi xuôi theo dòng chảy. Nhóm đông người chạy theo hai bên bờ la ó, người nọ hét với người kia là nhất định phải bắt cho được con heo to tướng về làm thịt. Mấy đứa con nít còn gào lên: “Cha ơi! Mấy tháng nay chỉ ăn củ mì thay cơm, ráng bắt cho được con heo bự, tụi con thèm thịt lắm rồi!….”. Ta nghe hoảng quá, cố tình bơi cho lẹ   giữa dòng nước. Nhưng đâu có ngờ ta bị rớt xuống một thác nước ở cuối dòng chảy. Ta chỉ kịp hét lên rồi bất tỉnh.
Chư tiên đồng loạt la to:
– Ối! Chết Thần Tiên rồi! Rớt xuống dòng thác thì còn gì thân xác…
Tiên Ông Thần Trư cầm bầu rượu tu một hơi, hai mắt u buồn nhìn đám tiên nữ đang bổ vây hóng chuyện, mặt đứa nào cũng nghệch ra. Thần Tiên buồn bã kể tiếp:
 – Lúc ta bất tỉnh, nhưng cảm giác  như thân xác ta rớt trên hòn đá này xuống hòn đá khác theo sức mạnh cuốn trôi.. Bổng ta nghe có tiếng gọi tên ta: “Bớ Thiên Trư! Bớ Thiên Trư! Nhà Trời phái ta tìm ngươi… Ngươi đang ở đâu?”. Bỗng nhiên ta bị một lực gì rất mạnh đạp ta thoát khỏi dòng suối.
Chư Tiên ồ lên một tiếng và cùng nhao nhao chen nhau hỏi. Nhưng tiếng nói đám đông lại trở thành một mớ âm thanh hỗn độn không ai hiểu là hỏi gì. Lần này thì nghe tiếng còi hụ xe an ninh thiên giới từ xa vọng lại. Cả đám Tiên nữ cuống cuồng chạy trốn tứ tản, chỉ còn một mình Thiên Trư ung dung như không có chuyện gì xảy ra, ngồi trên bàn thạch cầm hồ lô uống rượu.
Ba xe Cảnh Vệ mang kỳ hiệu lực lượng bảo vệ Thiên Đình chạy đến trước thiên tiên Thiên Trư dừng lại. Tháp Bổng Đại Tướng Quân trên xe bước xuống vái chào. Thiên Trư đứng lên chào lại theo cung cách triều nghi và hỏi:
 – Chào Tháp Bổng Đại Tướng Quân, chẳng hay có chuyện gì đích thân Ngài phải đem quân lính tuần tra.
 – Thưa Lão Tiên, chúng tôi đang trên đường tuần tra các “cửa khẩu” sợ có người trần xâm nhập xin tị nạn bất hợp pháp. Nhưng nghe phía bên Đông có nhiều tiếng la to, nên mới quay hướng đến đây. Hoá ra Thần Tiên đang cùng chư tiên nữ hái đào làm ồn một vùng tiên giới! Dân dưới trần độ rày bị các cường quyền tham nhũng, các tổ chức buôn người, các tay hoạt đầu chính trị đàn áp dân chúng, họ bị đàn áp quá mức và nghèo đói… nên họ ùn ùn xâm nhập thiên đình xin tị nạn. Họ đi xin tị nạn mà giống như tập thể đông hàng bảy tám ngàn người một lúc. Nếu để họ vượt được hàng rào chắn thì không biết Thiên Đình sẽ ra sao! Chào tạm biệt! Tôi trở lại biên giới ngay, chúc Thần Tiên khoẻ!
Thần Tiên Thiên Trư mỉm cười trả lời:
 – Thì ra là vậy! Làm phiền đến lực lượng của Đại Tướng, Chúc thành công!
Hai Thần Tiên vái nhau, Tháp Bổng Đại Tướng Quân ra xe quay trở lại tuần tra biên giới…
Chư Tiên Nữ lần lượt ra khỏi chỗ núp, người lè lưỡi kẻ chùi mắt sợ sệt chạy lại quanh Tiên Thiên Trư, không ai dám lên tiếng… Có tiếng nhắc nhỏ:
 – Mời Thần Tiên kể tiếp, chúng tôi nôn nóng muốn biết chuyện gì xảy ra sau đó!
Thần Tiên Thiên Trư đang sửa lại tư thế ngồi thiền trên bàn thạch. Hai mắt nhắm nghiền, tựa như không nghe tiếng Chư tiên nóng ruột thúc giục. Bầu không khí nặng nề im ắng khó thở, mỗi người đều mang tâm trạng riêng khó nói lên lời. Đang ngồi thiền không động đậy thân mình, nhưng Thần Tiên Thiên Trư vẫn ranh mãnh quan sát chư tiên… Cuối cùng lên tiếng:
 – Nghe đây! ta đã kể đến đâu rồi?
Lại có tiếng lao nhao ồn, có tiếng bảo im lặng, có tiếng xì xào nho nhỏ… cuối cùng một tiên nữ phía gốc cây đào lên tiếng:
 – Bẩm Thần Tiên, Ngài kể đến đoạn… Bị đạp mạnh ra khỏi dòng suối ạ!
Vẫn tư thế ngồi thiền, Thiên Trư vẫn nhắm nghiền hai mắt kể tiếp:
 – Xác heo của ta bị rớt từ trên cao theo dòng thác đập vào các phiến đá liên tục nên hồn phách rời khỏi xác phàm. Khi ta tỉnh ra thì thấy mình đang ngồi bên bờ suối dưới sự bảo trợ của một toán Thiên Lôi. Chúng ta chưa kịp chào hỏi nhau, ta nhìn thấy xác heo của ta trôi vào một góc suối và hàng trăm dân chúng bu lại kéo vào mừng rỡ. Họ lôi xác heo của ta lên bờ và sẻ ra làm nhiều mảnh chia cho nhau. Họ mừng rỡ nói với nhau: “Mấy tháng rồi mới kiếm được chút thịt lợn cho vợ con. Nhớ đừng báo cáo việc này với Hợp Tác Xã, không thì cán bộ sẽ trịch thu chia nhau, chúng ta sẽ nhịn thèm!” Mọi người đồng ý âm thầm gói phần thịt được chia nhét kỹ vào ngực áo và giải tán!
Bây giờ ta mới nhìn toán Thiên Lôi, ngạc nhiên hỏi: “Làm sao các ngươi có mặt ở đây” – Họ đồng thanh trả lời: ” Bẩm Thần Tiên, lúc ba khắc trước đây, Thiên Đình báo động là Thiên Tiên bị mất tích, Lệnh của Ngọc Hoàng Thượng Đế truyền ra phải tìm cho được tông tích của Ngài. Sau khi vào máy soi của Triều Thiên Vương Mẫu, mới biết Thiên Tiên bị giáng  trần sanh nhằm vào loài heo. Bắc Đẩu Nam Tào cấp tốc sai chúng tôi xuống rước Ngài hồi thiên giới!”. Ta lại hỏi chúng: “Các người xúi dân chúng rượt ta rớt xuống thác nước phải không?” Chúng Thiên Lôi nói là đang đi kiếm ta thì vụ việc tình cờ xảy ra… Dầu sao thì ta cũng vui mừng đã thoát tai nạn. Ta bay về lại thiên đình vào chầu Thượng Đế.
Bầy tiên nữ nghe đến đoạn này mừng rỡ đồng loạt quỳ xuống chúc mừng thần tiên:
 – Quá vui sướng chúc mừng Đại Thần Tiên Thiên Trư – Mừng Ngài trở về Thiên Giới thoát khỏi kiếp heo dưới trần.
Thiên Tư mở mắt vuốt râu nhìn chư tiên:
 – Khi ta vào chầu Thượng Đế, ta tủi thân khóc dưới sân chầu kể hết nguồn cơn. Thượng Đế nhìn Thái Thượng Lão Quân hỏi xác minh sự việc và đày lão quân đến tu hành trong Bảo Cấm Điện thời gian là 100 năm về tội ăn cắp đào tiên mà còn hành hung đồng sự! Thượng Đế hồi chức cho ta mà không cần truy cứu việc ta giật trái đào trên tay Thái Thượng Lão Tiên.
Nói xong Thần Tiên Thiên Trư đứng lên, thong thả truyền lệnh:
 – Thôi! nghe chuyện đã xong, các ngươi giải tán lo tìm đào tiên cho kịp ngày lễ Sinh nhật Ngọc Hoàng Thượng Đế!
Tiếng dạ rân , tiếng cười vui, mọi người giải tán. Thiên Tiên còn đứng đó thấm thía chuyện đã qua. Ngài tự hỏi không biết người dân xứ Việt Nam bây giờ ra sao với chế độ hà khắc cùng cực dưới cái ô che của Chủ Nghĩa Cộng Sản!
letamanh

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here