Vườn Hoa Thi Họa

0

Như chúng tôi đã giới thiệu quý đọc giả mỗi tuần sẽ có một vài bài thơ Đường để chia xẻ với quý vị, xin họa lại cho vui nhất là những người lớn tuổi sẽ có dịp cho đầu óc mình hoạt động khỏi bị chứng bệnh Alzheimer. Quý vị đừng quan tâm là thơ “hay dở” điều đó không quan trọng lắm.  Hôm nay xin gởi đến quý đọc giả 2 bài thơ mới. Xin họa lại.

Xướng: Phú tặng sách của Bs Nguyễn Chí Vỹ

Ngục thất giang hồ,
Giam thân du tử,
Ngơ ngẩn xương bồ
Hương giang cô lữ!
Chút thi thư lý lắc vọng quế hòe,
Vài ý tưởng lăm le theo viễn xứ!
Giữa lòng trời ngần ngừ đôi cánh nhạn,
Lưng chừng đồi chán nản chiếc sừng lư!
Xa tít mắt những hoài niệm về con đường xưa quanh co rắc rối,
Sát bên lòng vài ảo vọng tới cuộc tình mới dịu ngọt vô tư!
Lênh đênh theo đợt sóng đại dương: Nằm mơ trong ốc đảo.
Hoài bảo giữa dòng đời ly loạn: Ngồi chéo áo thiền sư!
Ném cán bút cùn mằn vào thùng rác ta bà ô trượt,
Vuốt trang giấy trinh nguyên trên nhật nguyệt giải thoát chân như!
Mấy hột bụi hờ: Vướng năm ba chữ!
Bến Ngự thuyền trăng: Ôm mộng Kinh sư,
Chẳng lẽ nào ta phải chờ đợi mãi ư?
Mảnh duyên kỳ thư!

Giáp Cẩm Tú
Ngồi phát kẹo Halloween
California 31/10/2019 8pm

Cẩm Tú Cầu
Linh Vũ
Thưởng nguyệt kề bên Cẩm Tú Cầu
Dung nhan tuyệt sắc đậm tình sâu
Hương thơm ngọc nữ nơi trần thế
Sắc thắm giai nhân chốn vương hầu
Lữ khách hào hoa say tình mới
Thi nhân phong nhã lụy duyên đầu
Trần gian nguyệt thẹn xuân hồng thắm
Cẩm Tú lòng ta ngập sắc màu

Mong Cầu (Lưu Chinh họa)

Đêm nay thưởng nguyệt ngưỡng mong cầu,
Hạnh phúc đôi ta sẽ đậm sâu.
Dẫu biết dòng đời luôn biến đổi,
Nhưng anh tấc dạ vẫn nương hầu.
Quê người mãi nhớ duyên tình cũ,
Đất khách hằng mơ giấc mộng đầu.
CẩmTú Cầu hoa khoe vẽ đẹp,
Như tình thắm đượm sắc muôn màu!
Lưu Chinh

Kiếp người

Linh Vũ
Đêm về vọng lại tiếng chuông ngân
Thấy cõi nhân gian lắm bụi trần
Có phải đau thương từ tạo hóa ?
Hay vì khổ lụy tại chân thân ?
Con người hạnh phúc do tâm tạo
Nhân loại khỗ đau bởi nghiệp phần
Có lẽ trong ta đầy ngã mạng
Không buông chẳng bỏ hóa vô thần

Đất Việt

Linh Vũ

Mai đây đất tổ bán cho Tàu
Lịch sử ngàn đời hận đớn đau
Giặc Hán tha hồ khai thác quặng
Tàu phù thỏa chí chiếm khoan dầu
Đền thờ Quốc tổ thì tàn phá
Miếu tượng anh hùng lại dập sâu
Chữ viết thành ra hình dị tượng
Làm sao đất Việt ngẩng cao đầu ?

Có biết (bài họa)

Lưu Chinh

Có biết ngàn năm lệ thuộc Tàu?
Quê hương hứng chịu vạn niềm đau? !
Người dân đón nhận bao gian khổ,
Đất nước cưu mang lắm dãi dầu.
Phải nhớ quân Tàu phường ác độc
Đừng quên lũ Chệt bọn thâm sâu
Cùng nhau đánh đuổi loài nô Hán,
Để cháu con ta được ngẩng đầu

Phong trần
Linh Vũ
Con người số kiếp đã phong trần
Cố giữ cho nhiều khổ tấm thân
Phủi hết phiền lo không hệ lụy
Rời xa thế sự khỏi phân vân
Đừng mơ phú quý bao tiền của
Mặc bỏ tham danh lắm bụi trần
Hãy vững lòng tin tâm an lạc
Quên đi tạo hóa có xoay vần

Chuyển Nghiệp 

Mở mắt sinh ra ở cõi trần,
Con người đã chuốc nghiệp vào thân.
Tiền tài, thấy đó: màn hư ảo!
Của cải, coi kìa: bức cẩu vân! *
Bác Ái gieo trồng nơi cõi tạm,
Từ Bi kết tụ chốn dương trần.
Kiên trì chánh niệm ngày đêm giữ,
Thiện ác rồi ta sẽ chuyển vần.
Lưu Chinh
* Bức tranh vân cẩu. Lò cừ nung nấu sự đời-Bức tranh Vân cẩu vẽ người tang thương. (Cung Oán Ngâm Khúc)
Thiên hương phù vân như bạch y – Tú tự hốt biến vi thương cẩu: Trên trời mây bềnh bồng như chiếc áo trắng, phút chốc lại biến thành con chó xanh(Đỗ Phủ)

Kiết già ( hoạ Phong trần Linh vũ)

Rủ bỏ phong sương hạt bụi trần
Trở về nguồn cội tịnh an thân
Xả hồn nặng trĩu sầu quan ải
Buông gánh muộn phiền gửi cẩu vân
Khi quá tầm tay miền huyễn tưởng
Không còn cánh mộng chốn hồng trần
Kiết già trống rỗng thênh thang ngộ
Như bánh xe quay nhẹ nhõm vần..
Namkha


Khói huyền bay

Linh Vũ

Chiều lên mái rạ khói huyền bay
Vọng lại đâu đây vẳng tiếng chày  
Nhớ mãi ngày xưa em mắt biếc
Thương hoài thủa ấy tuổi thơ ngây 
Em rời xứ biển lòng chua xót 
Tôi ở quê nhà dạ đắng cay
vắng bóng lâu rồi sao cứ nhớ
Lòng chưa ngụi lạnh vẫn mê say

Vẫn Đắm Say (bài họa của Lưu Chinh)

Khói quyện bềnh bồng lãng đãng bay, 
Nhà bên xóm nhỏ vọng vang chày. 
Mơ hồ tiếng hát nghe trầm bỗng, 
Ẩn hiện hình ai thấy ngất ngây. 
Nguyện hiến yêu thương thêm mật ngọt, 
Nguyền dâng bác ái bớt chua cay. 
Tình như đã thấm vào tâm khảm, 
Mãi đến bây giờ vẫn đắm say! 

Lưu Chinh
Quẳng Bỏ
Lưu Chinh

Bạn của tôi ơi nghĩ thế nào?
Hờn riêng quẳng bỏ đến cùng nhau.
Tình thân kết nối tan niềm khổ,
Nghĩa nặng vun bồi xóa nỗi đau.
Thấy đó đồi cao thành bãi sậy!
Xem kìa biển rộng hóa nương dâu!
Vô thường vạn kiếp không buông thả,
Chẳng lẽ rồi ta tránh được sao?!

 Từ Tâm Tích Tụ 

Gia tài sự nghiệp sẽ đi toan,
Kể cả công danh cũng biến thành:
Cát bụi vùi chôn thân xác chị!
Tro tàn phủ lấp tấm hình anh!
Nên tu để được tâm thanh thản,
Ráng tập sao cho ý thiện lành.
Vạn thể dòng sông luôn biến dịch,
Từ tâm tích tụ phải cho nhanh.

Thoát Khỏi Bờ Mê

Đời người đến có lại về không,
Tiếc nuối làm chi bận cõi lòng.
Bỏ hận cho tâm hồn thoải mái,
Quên hờn để trí tuệ minh thông.
Từ bi phước tạo công cao, chất,
Bác ái duyên gieo phước trọng, chồng.
Thoát khỏi bờ mê về bến ngộ,
Đời người đến có lại về không!

Lưu Chinh

Cạn dầu
Linh Vũ

Chim chiều vổ cánh vội về đâu ?
Bỏ suối quên sông núi bạc đầu
Lững thững mây trôi tìm mộng ảo
Ngu ngơ gió thổi nhớ hiên lầu
Quê hương bỏ lại bao hờn tủi
Tổ ấm lìa xa ngút nặng sâu
Đèn thắp nhà ai leo lét sáng ?
Phải chăng dầu cạn giữa đêm thâu !

Phật ở đâu

Linh Vũ

Trọn kiếp tìm hoài Phật ở đâu ?
Trên mây dưới biển đến rừng sâu
Bao la vũ trụ đều hư thực
Khắp chốn dương trần chỉ bể dâu
Ngoảnh mặt thấy dài thêm tóc bạc
Ôm đầu nhìn lại mấy chòm râu
Ô hay ! Chỉ có ta là Phật
Biến hóa duyên nhân niệm khởi đầu

Sau đây là 2 bài họa của Lưu Chinh

(họa bài Cạn Dầu )
Giá Lạnh     

Giá lạnh đông về em ở đâu?
Xa xa tuyểt phủ bến giang đầu.
Từng đêm lá rụng đầy khu phố,
Mỗi sáng sương giăng kín mái lầu.
Đất khách niềm thương còn trĩu nặng,
Quê người nỗi nhớ vẫn hằn sâu.
Tình yêu vỗ cánh không còn nữa,
Trở giấc ôm sầu lệ đẫm thâu!

Luu Chinh

(
họa bài Phật Ở Đâu )

Vạn Thể Tùy Duyên

Đời người ngắn ngủi chẳng dài đâu,
Hãy giữ tâm thành chánh niệm sâu.
Thấy đó non cao thành bãi sậy,
Coi kìa biển cả hóa nương dâu!
Không nên bận nghĩ câu tài lộc,
Cũng chẳng màng lo chuyện tóc râu.
Vạn Thể Tùy Duyên mà kết hợp,
Nhân sinh bổn thiện thuở ban đầu.

Luu Chinh

Dốc cạn sóng nguồn ( hoạ Cạn dầu)

Vổ cánh bay mù có biết đâu
Phù du mòn mỏi chợt hồi đầu
Cói về nhẹ nhõm quy tam bảo
Tâm loạn mơ màng nhớ nguyệt lầu
Lãng tử ưu tư hoa tuyết trắng
Quê hương nặng trĩu bóng đêm sâu
Còn chăng ngọn lửa đôi mươi cũ?
Dốc cạn sóng nguồn thăm thẳm thâu
Namkha

Khởi ngộ Phật duyên ( hoạ Phật ở đâu )

Hồn nhiên trống rỗng biết về đâu
Thả lõng linh hồn bứt rứt sâu
Mõ vọng loang chiều mờ bóng nhạn
Trăng soi ảo dáng lạnh ngàn dâu
Mong manh sương đẫm mềm thân xác
Ngờ ngợ tuyết pha trắng tóc râu
Đi đứng tịnh thiền lòng nhẹ nhõm
Niệm kinh khởi ngộ Phật duyên đầu
Namkha

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here